Người cha chia máu cho con
(17:45:40 PM 26/07/2011)
Bệnh phải “nộp máu”…
Tôi biết đến hai bố con anh Thư, cháu Tuấn lần này không phải ở vị trí một người làm báo đi tìm nhân vật của mình mà ở vị trí một người thân có cháu bệnh nằm cùng phòng trong Bệnh viện Nhi Trung Ương. Khi chưa biết tôi là phóng viên, cháu tôi bệnh hiểm, anh Thư an ủi gia đình tôi bằng những lời rất thật: Thôi thì con cháu có bệnh thì mình phải chữa. Bằng giá nào cũng phải chữa. Nhà tôi phải thế chấp đất để vay tiền, hộ nghèo được vay vốn ngân hàng làm ăn nhưng thực tình lại đem dồn cho con chữa bệnh. Dù giá đắt thế nào, cha mẹ cũng chẳng bỏ con…
![]() |
| Lúc khỏe Tuấn có đôi mắt to, tròn và vầng trán thông minh. Thế nhưng lúc bệnh đến da em xanh tái, mắt mờ kèm sốt cao, co giật. |
Bởi thế hai bố con anh Thư, cháu Tuấn khăn gói từ Hà Tĩnh ra Hà Nội chữa bệnh. Ở hành lang bệnh viện những ngày Tuấn chưa mổ, hai bố con nhỏ thó ấy cứ dắt tay nhau cùng đi, cùng ăn, cùng chơi, cùng cười với những thứ lạ lẫm ở Hà Nội.
Cháu Phan Anh Tuấn là con trai thứ 2 của anh Phan Văn Thư. Lúc Tuấn 3 tuổi, em có những biểu hiện khác thường về sức khỏe và còi cọc… Khi được đi khám bệnh, bác sĩ kết luận Tuấn bị huyết tán (bệnh tán huyết). Bệnh gây ra tình trạng thiếu máu nghiêm trọng, hai lá lách của Tuấn to và xệ xuống sát sườn, da vàng, mắt xanh và gầy guộc.
Bệnh tán huyết là loại bệnh thiếu máu do hồng cầu bị phá vỡ (tên gọi khác hội chứng huyết tán). Để chữa khỏi căn bệnh này cực kì khó khăn, chỉ có phương pháp cấy ghép tủy xương. Tuy nhiên phương pháp này áp dụng tại Việt Nam tỉ lệ thành công rất hiếm hoi, chưa kể đến chi phí cao là gánh nặng cho gia đình có người thân mang bệnh.
Gia cảnh nhà anh Thư, cháu Tuấn đặc biệt. Phương pháp chữa bệnh tốn kém như ghép tủy, anh Thư không dám nghĩ tới. Bởi thế bé Tuấn chỉ còn cách tiếp máu liên tục và uống thuốc thải sắt để duy trì sự sống.
Dịp này bố con Tuấn ra Hà Nội để phẫu thuật cắt lá lách… Với hi vọng cắt bớt lá lách ấy, máu lưu thông trên cơ thể cần ít hơn. Chu trình tiếp máu của Tuấn sẽ chậm lại, 2 tháng mới cần tiếp, truyền một lần.
Chắt chiu máu bố dồn cho con
Năm nay Tuấn đã 5 tuổi, nhưng em vẫn là một cậu bé nhỏ tẹo và nhẹ bẫng . Để duy trì sự sống cho con, hàng tháng anh Thư phải đưa con ra Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Tĩnh để truyền máu. Lần nào bác sĩ cũng chỉ định: Truyền khối hồng cầu (truyền máu) gấp để cứu Tuấn.
“Có những bữa gia đình chưa lo được tiền, để con ở nhà nhắc hạn chế chơi và nằm 1 chỗ. Thế nhưng “bệnh vẫn về”, có những đêm con sốt hơn 39 độ và lên cơn co giật. Bố mẹ bên cạnh toát mồ hôi hột lo lắng. Con thì khóc, kêu đau nhức khắp người”.
![]() |
| Người cha gầy, bé chia máu cho con để cả hai cùng được sống. |
Ở quê, anh Thư làm nông nghiệp. Anh có vóc người nhỏ, dáng đi còng và đen đúa, anh cao 1m50 và nặng 47 kg. Với sức vóc hạn chế, trong y học không ai khuyến khích anh cho máu. Thế nhưng thỉnh thoảng vì thiếu tiền hoặc bệnh viện tỉnh hết máu anh lại yêu cầu bác sĩ lấy máu mình truyền sang cho con.
Mỗi lần bác sĩ lấy máu, anh chỉ muốn lấy đi nhiều máu của mình. Phần vì có thể giảm chi phí cho 1 lần chữa bệnh, phần thì cho con - cha chẳng tiếc gì. Thế nhưng anh Thư băn khoăn mãi: Bác sĩ họ không cho lấy nhiều…!
Con bị bệnh gần 2 năm, anh Thư chữa trị cho con hết trên gia tài, nói về nợ nần, anh ngại ngùng: Tôi cầm giấy tờ đất, nhà… vay ngân hàng nhà nước trên 60 triệu, còn vay lãi ngoài mỗi chỗ vài triệu. Bảo đếm nợ, tôi đếm không xuể.
Làm cha, đau đớn nhất là những lúc thấy con bệnh mà không làm được gì. Đưa con đi tiếp máu 1 tháng 1 lần rất tốn kém mà gia đình lại khó …Bởi thế nhiều hôm hai cha con cứ rũ rượi, mỏi mệt ở hành lang bệnh viện vì những nỗi khổ sở như thế. Trong hành trình đơn độc đó, bất cứ sự giúp đỡ nào của độc giả điều có ý nghĩa với hai bố con anh Thư, cháu Tuấn.
Bạn cũng có thể quan tâm:
-
Chạy vì một Việt Nam không có bạo lực với phụ nữ và trẻ em gái
-
"Rốn lũ" Bình Định sau bão
-
Nợ lương ở các công ty công ích: Sở Tài nguyên - môi trường TP HCM nhận sai sót
-
Nhà ngập cả mét bùn, 13 người Thanh Hóa chết, mất tích sau lũ
-
Tình người trong cơn lũ dữ ở Thanh Hóa
-
Lũ khủng khiếp cuốn đứt chân đường dẫn lên cầu treo Chôm Lôm
-
Thảm họa vỡ đập thủy điện tại Lào
-
Những hình ảnh xúc động tại tâm lũ Yên Bái
-
Vượt lên số phận
Bài viết mới:
- 12 cây Chè cổ thụ đầu tiên của tỉnh Thái Nguyên được vinh danh Cây Di sản Việt Nam (14/12/2025)
- Trung tâm Ứng phó sự cố môi trường Việt Nam (SOS): Đưa thực tiễn ứng phó sự cố tràn dầu vào hội thảo quốc tế (11/12/2025)
- Đại hội Hội Bảo vệ Thiên nhiên và Môi trường TP. Hồ Chí Minh nhiệm kỳ 2025–2030 (08/12/2025)
- Chuyển giao tổ chức Viện nghiên cứu và ứng dụng Công nghệ Xanh (08/12/2025)
- Khi nông dân làm chủ “công nghệ” xanh (01/12/2025)
- Lai Châu: 2 cây đa ở xã Than Uyên được công nhận là cây di sản Việt Nam (01/12/2025)
- Hội Nước và Môi trường TP.HCM kỷ niệm 35 năm thành lập và tổ chức Đại hội lần thứ VII (01/12/2025)
- Cây Đại thụ trước ngôi Đình cổ vùng ven Đô được vinh danh Cây Di sản Việt Nam (30/11/2025)
- Có vi sinh trên đồng, lúa “xanh” lại sau mùa gặt (30/11/2025)
- Phương hướng, nhiệm vụ trọng tâm của VACNE năm 2026 (27/11/2025)
Hoài niệm về Tết Trung Thu xóm tôi
(Tin Môi Trường) - Thấm thoắt, đã mười mấy mùa trăng trôi qua. Chúng tôi – những đứa trẻ ngày nào lớn lên thiếu vắng vòng tay cha – giờ tóc đã ngả màu sương. Thế nhưng, mỗi độ Trung Thu về, lòng lại nao nao lạ thường. Trong sắc thu se sắt ấy, ký ức một thời hiện về – rực rỡ sắc lân, rộn rã tiếng trống, và thẳm sâu là hình ảnh người cha âm thầm thắp sáng tuổi thơ bằng tất cả tình yêu thương giản dị.
Ninh Bình đón Bằng công nhận Cây Di sản Việt Nam vào dịp Lễ Hội Đại đoàn kết các dân tộc Việt Nam
(Tin Môi Trường) - Nhân dịp Lễ Hội Đại đoàn kết các dân tộc Việt Nam, ngày 16/11/2025, cộng đồng phường Tiên Sơn, tỉnh Ninh Bình đã long trọng tổ chức Lễ đón Bằng công nhận Cây Di sản Việt Nam cho 4 cây cổ thụ.
Nông dân hồ hởi với tín chỉ carbon
(Tin Môi Trường) - Không chỉ trồng cây lấy lương thực, hoa trái, người nông dân ngày nay còn thu hoạch được cả tín chỉ carbon.
Vận động ngư dân đưa rác về bờ và câu chuyện thay đổi hành vi ở tỉnh Phú Yên
(Tin Môi Trường) - Thói quen của ngư dân Việt đi biển chỉ mong mang được nhiều cá về, còn rác thải sinh hoạt, thậm chí ngư lưới cụ,.. bỏ lại luôn ngoài biển như một thói quen trong nhiều thế hệ ngư dân. Biển cho tôm, cá,…và cho sinh kế, thu nhập cuộc sống ấm no, nhưng tiếc thay thứ con người trả cho biển lại là rác. Liệu có thể thay đổi thói quen, ngư dân có thể mang rác về bờ để hạn chế và trả lại sự trong lành cho đại dương?. Mô hình “Vận động ngư dân mang rác về bờ” là một minh chứng về việc ngư dân Phú Yên đã và đang thay đổi nhận thức, hành động để bảo vệ đại dương, trách nhiệm với môi trường tại địa phương.

Trợ giúp |
Site map |
































